Mới đây mà đã nửa năm mình đến sống tại Nhật, và mình có được việc làm baito tại WATAMI Hanzonmon. Lúc đầu mình chỉ nghĩ đây là công việc giúp mình kiếm thêm thu nhập, nhưng sau một khoảng thời gian thì mình cũng yêu công việc này mất rồi.
1.Ấn Tượng
Ấn tượng đầu tiên của mình về quán ăn là Tenchou – 店長 của mình là một nữ nhi, rất xinh đẹp, cô có đôi mắt 2 mí, cằm nhọn, mặt tròn. Mặc dù là nữ nhi nhưng khi làm việc thì cô vô cùng khắt khe và mạnh mẽ, đôi lúc rất nhí nhảnh và hài hước.
Có một lần mình rót bia không đúng cách và mình đã bị mắng te tua, nhưng sau đó thì cô lại dỗ dành mình bằng cách mua đồ ăn cho mình. Mình học được rất nhiều điều từ Tenchou của mình, đặc biệt là cách người Nhật quản lý nhân sự. Mặc dù rất nghiêm khắc nhưng cũng chứa chan tình người.
Tất cả mọi người senpai trong đó có mình đều nể phục và yêu quý Tenchou.
Người Nhật nổi tiếng là người làm việc siêng năng nhất thế giới, và mình xin xác nhận điều đó hoàn toàn đúng.
Ví dụ rõ ràng nhất là BuTenchou – 部店長, một Butenchou có thể phục vụ khách rất đông và làm việc liên tục khoảng thời gian 10 tiếng là chuyện bình thường. Nhưng họ luôn tỏ thái độ vui vẻ và niềm nở với khách hàng, đó là điều kiện đầu tiên khi làm những công việc dịch vụ, coi khách hàng là thượng đế.
Khi mình chưa biết thì mình luôn nghĩ một Butenchou sẽ rất khô khan ( vì đã lớn tuổi rồi mà không kết hôn), nhưng đôi khi họ lại lén bỏ thức ăn vào ba lô của mình. Và luôn động viên mình nên học tiếng Nhật và học việc trong bếp tốt hơn.
2.Những ngày đầu tiên
Khi bắt đầu làm việc ở quán, mình đã rất sợ hãi Shain – 社員 vì ngày nào cũng kiếm chuyện làm khó dễ mình. Rất nhiều lần sau khi mình đã kết thúc công việc,thay đồ xong hết thì lão lại lôi mình vào bếp để cằn nhằn rằng có một cái vỏ trứng ở góc chưa được dọn dẹp và lão phải tự mình dọn nó.
Ban đầu mình rất sợ và không ưa lão, nhưng sau này dần dần mình hiểu ra rằng lão muốn kiếm chuyện để nói chuyện với mình, từ đó mình thôi không nghĩ xấu về lão nữa. Và mình cũng đã học được nhiều điều từ lão vì lão chỉ dạy mình rất tỉ mỉ, nhờ vậy mà mình tiến bộ hằng ngày.
Đôi khi quán quá đông khách và mình phải làm việc liên tục hơn 12 giờ đồng hồ và thời gian được phép làm việc của một du học sinh chỉ là 28 tiếng/tuần, thời gian đã hết và mình đã bấm máy để nghỉ trên máy tính nhưng phải làm việc liên tục (nghĩa là làm việc mà không được lãnh đồng lương nào).
3.Chờ phần tiếp theo nhé các bạn
Đây là tâm sự của mình để giúp các bạn đang cảm thấy mệt mỏi vì công việc có thể thay đổi cách suy nghĩ. Bạn đừng chỉ nghĩ đi làm để kiếm tiền mà hãy nghĩ đến trách nhiệm trong công việc và cố gắng hết sức để làm công việc đó thật tốt, chắc chắn bạn sẽ có được những thứ còn nhiều hơn cả tiền bạc.
Leave a Reply
View Comments